CẦU HOÀNG - 5
Xem ra đây là báo hiệu phong ba sắp đến.
“Chúng ta không về sao? Đây không phải đường ra khỏi cung.” Ta nhìn ra ngoài kiệu, thấy đường đi cứ loanh quanh trong cung.
“Đến Đông Cung.” Bùi Thanh Viễn nắm tay ta dẫn vào điện ngủ của Đông Cung.
Một tiểu oa nhi phúng phính được bế ra từ trong chăn, Bùi Thanh Viễn vỗ vỗ vào m.ô.n.g cậu bé: “Chào hỏi đi.”
Giọng trẻ con ngọng nghịu vang lên: “Sư mẫu!”
…
Thì ra cục cưng mũm mĩm đáng yêu thế này lại chính là thái tử điện hạ, phải làm sao để chống lại Trưởng công chúa đây?
“Từ đêm nay, chúng ta sẽ ở Đông Cung cùng điện hạ. Điện hạ phải nhớ ban ngày không được rời xa sư mẫu nửa bước.” Bùi Thanh Viễn dặn dò.
Tiểu thái tử ló nửa đầu ra nhìn ta, rồi rụt vào nhìn lại Bùi Thanh Viễn, ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ!”
Ra khỏi chính điện, ta liền cảm thấy không ổn: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Bùi Thanh Viễn trầm ngâm một lát, nâng tay ta lên, cười như không cười đáp: “Trưởng công chúa dẫn quân vây Hoàng thành rồi, chúng ta tạm thời không ra ngoài được. Trời sắp thay đổi rồi.”
6
Tình hình triều chính phức tạp hơn ta tưởng, dạo gần đây, Bùi Thanh Viễn về Đông Cung ngày càng muộn. Ta cảm thấy bất an, liền viết một lá thư nhờ hạ nhân gửi cho biểu huynh ở Thanh Châu.
Biểu huynh là thân nhân duy nhất bên ngoại của ta, những sản nghiệp và ruộng đất do mẫu thân để lại cũng đều giao cho huynh ấy trông coi.
Hiện triều chính bất ổn, nhờ biểu huynh chuẩn bị trước, nếu ba năm sau Bùi gia không còn là nơi ta có thể nương náu, ta vẫn còn đường lui.
Dù hiện tại Bùi Thanh Viễn đối đãi với ta không tệ, nhưng ta đã quen tính toán trước từng bước. Một nữ tử không được sủng ái như ta, một mình không dễ gì đi đến ngày hôm nay.
“Cô gia, tiểu thư đã nghỉ ngơi rồi, hay là để nô tỳ đỡ người vào thư phòng.” Thúy Đào, vốn đã được gọi vào cung, lúc này đang đứng ngoài cửa cản Bùi Thanh Viễn.
Ta vừa khoác áo choàng vừa đứng dậy, nghe thấy tiếng Bùi Thanh Viễn cho hạ nhân lui ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me – http://monkeyd.me/cau-hoang/5.html.]
Ta vừa mở cửa thì đã bị người phía ngoài ôm lấy vào lòng: “Ngươi đi đi.”
Thúy Đào thở phào nhẹ nhõm, xoay người lui xuống.
Bùi Thanh Viễn đặt gần nửa người lên người ta, hơi rượu phả vào mũi, trên người còn thoang thoảng mùi hương khác lạ.
Ta khép cửa lại, chưa kịp thắp đèn đã bị hắn kéo nằm xuống giường.
Bùi Thanh Viễn đè lên người ta, mặt đỏ bừng, hơi thở hỗn loạn, giọng khàn khàn, như nén lại chút kiềm chế cuối cùng: “A Yên…”
Chuyện gì thế này?
“Rượu…! Là của Trưởng công chúa?” Không ngờ Trưởng công chúa gấp gáp đến vậy, thời điểm này còn không buông tha cho Bùi Thanh Viễn.
Ta giãy giụa ngồi dậy định gọi ngự y, lại bị Bùi Thanh Viễn giữ chặt lấy.
Hắn siết ta rất mạnh, cơ thể nóng rực áp vào, cọ sát không ngừng. Trong lúc vật lộn, quần áo mỏng manh trên người ta dần bị cởi bỏ.
Tiếng thở hổn hển đan xen, tim ta đập liên hồi, cảm nhận được giọng nói vang lên bên tai đầy khẩn cầu của Bùi Thanh Viễn, chậm rãi thì thầm: “A Yên… đừng đi…”
Ta cắn môi, cố giữ mình không phát ra tiếng, hai tay giữ lấy khuôn mặt hắn, nỗ lực hỏi rõ: “Bùi Thanh Viễn, ta là ai?”
Bùi Thanh Viễn cố gắng giữ lấy chút tỉnh táo cuối cùng, ánh mắt nhìn ta dịu dàng vô cùng: “Nàng là Giang Yên, là thê tử mà ta đón về bằng kiệu hoa tám người khiêng…”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB “Xoăn dịch truyện” để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage “Xoăn dịch truyện” và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Chỉ cần nhớ rõ ta là ai là được.
Vì ta cũng không muốn buông tay.
Ba năm làm gì có ý nghĩa gì, chẳng qua chỉ là lời dối gạt người đời. Bao năm qua, Bùi Thanh Viễn đã là người ta giấu kín trong lòng, hiếm lắm mới có cơ hội đội mũ phượng áo hồng để thực hiện giấc mộng. Tâm nguyện bao năm sắp hoàn thành, ta làm sao có thể từ bỏ.
Huống hồ, chính chàng là người đã trao cho ta cơ hội này.
Ta buông lỏng, và người trên thân dường như biết rằng mình đã nhận được sự cho phép nào đó, bắt đầu xâm chiếm từng tấc một.
Ánh trăng mờ ảo chiếu qua cửa sổ, rọi xuống khắp phòng một màu bạc xám. Trong tẩm cung Đông Cung, thỉnh thoảng vọng ra vài tiếng thở dồn dập xen lẫn âm thanh rời rạc đầy áp lực.
Comments for chapter "5"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0