CANH THUỶ NGÂN - CHƯƠNG 5
13
Ngày nào ta cũng đi thu thập nước tiểu ngựa.
Thị vệ đại ca thường xuyên đến thăm.
Hắn xin học kỹ thuật chưng cất rượu.
Ta khéo léo từ chối, nói dạy xong cho đồ đệ, chẳng phải sẽ làm thầy đói c.h.ế.t sao.
Hắn tò mò hỏi, ta rốt cuộc là nha hoàn ở viện nào.
Ta giữ thái độ khiêm tốn, không tiết lộ.
Hắn nịnh nọt nói, ta tinh thông y thuật, sau này có thể đỡ đẻ cho Bôn Tiêu, bảo mã của hắn được không.
Ta vui vẻ đồng ý.
Sau đó, một nửa số nước tiểu ngựa thu thập được đã biến mất không thấy tăm hơi.
Thị vệ đại ca cũng biến mất một cách bí ẩn.
Tạ Như Tùng đã ốm thành công.
Căn bệnh này đến âm thầm.
Mấy ngày nay, nha hoàn trực đêm luôn nghe thấy tiếng công tử tức giận đập cốc trong phòng ngủ, cùng với tiếng cãi vã mơ hồ của hai người.
Tin tức truyền đến tai Tạ phu nhân, bà mời đại phu đến khám.
Mới biết đó lại là chứng bất lực của nam giới.
Đích tử duy nhất mắc phải căn bệnh này, nếu ảnh hưởng đến con nối dõi, e rằng cơ nghiệp khổng lồ sẽ rơi vào tay người khác.
Tạ phu nhân nổi trận lôi đình, gọi Hàn Triệu Vân đến mắng xối xả.
“Ngươi không cho phép thông phòng được nâng lên làm thiếp, không cho họ sinh con nối dõi, những chuyện này ta đều chưa từng hỏi đến.
“Nhưng bây giờ ngươi không những không tự mình sinh được con trai, mà còn liên lụy con trai ta tổn hại phúc phận, Hàn thị, ngươi rốt cuộc có ý đồ gì?”
Hàn Triệu Vân bị mắng đến mức không nói nên lời.
Từ trước đến nay, điều mà nàng ta luôn tự hào chính là bản thân sở hữu một tướng mạo “cực phẩm nghi nam”.
Thầy bói cũng từng tiên đoán nàng ta mệnh có năm con trai.
Chính vì vậy, nàng ta mới ra tay không chút nương tay khi cho thông phòng uống thuốc.
Thế nhưng, nằm mơ cũng không ngờ, chưa kịp triển khai đại nghiệp sinh con trai.
Phu quân nàng ta đã xảy ra vấn đề.
Nàng ta nước mắt lưng tròng hứa hẹn: “Mẹ yên tâm, con dâu nhất định sẽ chữa khỏi cho phu quân.”
Ta đứng dưới ánh nến đang nhảy múa, khóe miệng hiện lên nụ cười khó phát hiện.
14
Xảy ra biến cố như vậy, chuyện khai mặt cho ta cũng bị gác lại.
Hàn Triệu Vân chạy chữa khắp nơi, nhưng vẫn không thấy đỡ.
Sau đó, nàng ta nghe nói chùa Hòa Ân hương khói hưng thịnh, cầu tự rất linh nghiệm.
Vì vậy, nàng ta dẫn ta và Thu Cúc lên núi cầu xin thần linh phù hộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/canh-thuy-ngan/chuong-5.html.]
Thế nhưng, xe ngựa đi đến lưng chừng núi, trong rừng rậm đột nhiên xông ra một đám người, cờ xanh bay phấp phới.
Thì ra là sơn tặc.
Thu Cúc an ủi: “Tiểu thư yên tâm, nô tỳ nghe mẹ nô tỳ nói, bọn cướp phất cờ xanh chỉ cướp của, chúng ta đưa tiền bạc và trang sức mang theo cho bọn họ là được.”
Hàn Triệu Vân nhíu mày.
“Ta đường đường là chủ mẫu nhà giàu, nếu tự mình đi thương lượng với sơn tặc, há chẳng phải mất hết mặt mũi sao?”
“Hơn nữa, trang sức trên người ta đều là của hồi môn hoặc do phu quân tặng, sao có thể dễ dàng để bọn cướp lấy được?”
Nói xong, nàng ta đột nhiên đưa tay đẩy mạnh.
Ta và Thu Cúc đồng thời ngã xuống xe ngựa.
“Các ngươi phải lấy đại cục làm trọng, danh dự của chủ tử quan trọng hơn bất cứ thứ gì, hy sinh để bảo vệ chủ tử, cũng là phúc phận của các ngươi. Nhà họ Tạ sẽ ghi nhớ công lao của hai tỳ nữ trung thành này.”
Nói xong, nàng ta ra lệnh cho người đánh xe tăng tốc, nhanh chóng biến mất trong rừng rậm.
15
Chúng ta bị nhốt trong thiền phòng của chùa Hòa Ân.
Bị nhốt cùng còn có bảy tám nữ quyến khác, đều là bị bắt cóc để đòi tiền chuộc.
Bọn cướp này cũng không đến nỗi quá tàn bạo.
Chỉ cần đưa đủ tiền, đều có thể bình an rời đi.
Nhưng trước mắt chúng ta lại rơi vào tình cảnh khó lường.
Hàn Triệu Vân không thể nào bỏ tiền ra chuộc, Tạ phủ lại càng không thể vì hai nha hoàn mà huy động lực lượng lớn.
Thu Cúc ôm hai đầu gối, ánh mắt vô định.
“Nô tỳ đối xử với tiểu thư hết lòng trung thành, hành sự cũng luôn an phận, nhiều năm tình nghĩa như vậy, chẳng lẽ còn không bằng mấy món trang sức sao?”
Ta thẳng thắn: “Đúng vậy, không bằng.”
Nàng ta sững sờ nhìn ta chằm chằm.
“Ngươi vẫn chưa hiểu rõ tâm tính và phẩm hạnh của nàng ta sao?” Ta lên tiếng.
“Đến bây giờ ngươi vẫn cho rằng, chỉ cần an phận thủ thường, là có thể sống tốt sao?”
Có người ao ước thời đại phân chia giai cấp rõ ràng, là vì muốn hưởng thụ khoái cảm sinh sát trong tay.
Người như vậy, thiếu tôn trọng cơ bản nhất đối với sinh mạng.
Mong nàng ta có lương tâm, không thực tế.
“Nhưng chúng ta là nô tài mà, ngoài việc cam chịu số phận, còn có thể làm gì khác đây?” Nàng ta vẫn còn hoang mang.
Ta thản nhiên nói:
“Vương hầu, tướng tướng há lại có giống sẵn? Đều là người phàm, tại sao nàng ta là chủ tử, mà ngươi lại phải là nô tài?”
Nàng ta ngây người ngẩng đầu, mười mấy năm qua bị uốn nắn rất tốt, chưa từng nghe thấy những lời đại nghịch bất đạo như vậy.
“Ngươi, ta, nàng ta đều là người, là người, thì đều có quyền được sống. Hy sinh ngươi ta để nàng ta sống, là không đúng; ép chúng ta uống thủy ngân để chồng nàng ta vui vẻ, là không đúng; đặt cho chúng ta cái tên gà vịt heo chó chỉ vì tình thú vợ chồng của bọn họ, là không đúng.
“Mạng của ngươi ta không hề thấp kém hơn nàng ta, mạng của nàng ta cũng không hề cao quý hơn chúng ta.”
Nói một hơi xong, ta nâng mặt nàng ta lên, nhìn thẳng vào mắt nàng ta: “Vì vậy, để sống sót, ngươi có nguyện ý, tự cứu lấy mình một lần không?”
Comments for chapter "CHƯƠNG 5"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, HE, Nữ Cường, Sảng Văn, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0