BÊ CON ĂN CỎ NON
Giới Thiệu
(Văn án)
Hôn phu của tôi lén tài trợ cho một cô bé.
Tôi đi xe ngang qua trường học của cô bé, bắt gặp cô ấy đang kéo ống tay áo bạc màu của một chàng trai trẻ, rụt rè gọi cậu ta là “anh Hứa.”
Chàng trai có đôi mắt sáng, gương mặt thanh tú, dáng người cao ráo thanh lịch, như một cây bạch dương vươn thẳng.
Tôi nói: “Mang cậu ấy lại đây.”
“Tiểu thư?”
Tôi ngẩng cằm lên, giọng nói thản nhiên: “Không có gì, chỉ là tôi cũng muốn tài trợ một chút thôi.”