BẢO MẪU CƯỚP CHỒNG - chương 4
Nhậm Minh Dương gần như gào lên, giọng nghẹn lại trong cổ họng.
Hắn run rẩy cầm bút, ký lên tờ giấy như thể đang bán cả linh hồn.
Từ trong phòng ngủ chính, tôi khẽ nhếch môi.
Muốn tiền?
Nằm mơ đi!
Tôi xoay người vào phòng, nhanh chóng chia nhỏ toàn bộ số tiền trong tài khoản.
Một phần—
Đầu tư vào các quỹ tài chính có kỳ hạn.
Một phần khác—
Chuyển thẳng vào quỹ giáo dục mang tên Tiểu Bảo.
13
Sáng sớm hôm sau.
Lâm Doanh vội vàng thu dọn hành lý, động tác nhẹ nhàng như thể sợ đánh thức ai đó.
Khi cô ta kéo vali đến cửa, tôi mới từ tốn bước ra từ phòng ngủ.
“Doanh Doanh, sáng sớm thế này em định đi đâu vậy?”
Cô ta cúi gằm mặt, giọng có chút run rẩy:
“Chị Thẩm… nhà em có việc gấp… em… em xin nghỉ.”
Tôi gật đầu, không hỏi thêm, chỉ lấy điện thoại ra, chuyển khoản lương tháng này cho cô ta.
“Đây là tiền lương tháng này, em cầm đi. Đi đường cẩn thận nhé.”
Ngón tay cô ta khẽ run, ánh mắt lảng tránh, như muốn nói điều gì đó.
Nhưng cuối cùng, chỉ lắp bắp nói lời cảm ơn, rồi vội vã rời đi.
Tôi là người rạch ròi giữa công và tư
Lương thì không cắt
Nhưng nợ thì phải tính đủ.
Trở lại phòng, Nhậm Minh Dương vẫn còn ngủ mê man trên giường.
Mùi hôi thối của vết thương lan khắp không khí.
Những ngày qua, hắn bôi thuốc ngày càng nhiều.
Thậm chí nửa đêm còn nghe thấy tiếng hắn rên rỉ trong nhà vệ sinh.
Tôi đi vào phòng tắm, lấy ra tuýp thuốc đã chuẩn bị sẵn.
Lặng lẽ bơm vào đó một ít tinh chất ớt siêu cay.
Đã đến lúc thể hiện kỹ năng thực sự rồi.
Sau khi đặt lại tuýp thuốc vào chỗ cũ, tôi vui vẻ nằm xuống giường, kiên nhẫn chờ màn kịch bắt đầu.
Không lâu sau, Nhậm Minh Dương thức dậy.
Hắn lê bước vào nhà vệ sinh, theo thói quen cởi quần ra để xử lý vết thương.
Vết thương đã bắt đầu lở loét.
Xung quanh còn có dấu hiệu hoại tử.
Hắn nghiến răng, dùng tăm bông chấm thuốc sát trùng, mồ hôi lạnh túa đầy trán.
Chậc chậc chậc…
Sao lại tệ đến mức này rồi?
Đúng là giỏi chịu đựng thật.
Mấy ngày nay vẫn gắng gượng sống sót.
Nhậm Minh Dương cầm tuýp thuốc, bóp ra một lượng lớn, rồi thoa trực tiếp lên vết thương.
Khoảnh khắc đó—
Cơ thể hắn đột ngột cứng đờ.
Sau đó—
“AAAAAAAHHHH!!!”
Một tiếng gào xé ruột xé gan vang vọng khắp căn nhà.
Tôi lập tức đẩy cửa vào, giả vờ hoảng hốt:
“Chồng ơi, anh sao vậy?”
Gương mặt Nhậm Minh Dương vặn vẹo vì đau đớn, từng đường gân xanh nổi rõ trên trán.
Hắn cào xé vết thương trong tuyệt vọng, khiến máu nhỏ xuống sàn.
“Mau! Mau đưa anh đến bệnh viện!”
Hắn gần như gào lên.
Tôi ra vẻ hốt hoảng:
“Chồng ơi, sao vậy? Sao trĩ lại mọc ra phía trước thế?”
Nhậm Minh Dương không còn sức đáp lại, chỉ có thể cào rách da thịt, hy vọng làm giảm cơn đau.
Cho đến khi—
Hắn đau đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ.
Tôi mới từ tốn lấy điện thoại ra, gọi xe cấp cứu.
14
Bên ngoài phòng cấp cứu.
Bác sĩ có vẻ mặt nghiêm trọng, nói với tôi: m_ột ch+én tiê>u sầ
Comments for chapter "chương 4"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt5
Dâu Lười
Thể loại: BE, Chữa Lành, Cổ Đại, Cung Đấu, Cưới Trước Yêu Sau, Cường Thủ Hào Đoạt, Dị Năng, Dưỡng Thê, Đam Mỹ, Điền Văn, Đô Thị, Đoản Văn, Đọc Tâm, Gả Thay, Gia Đấu, Gia Đình, Gương Vỡ Lại Lành, Hài Hước, Hành Động, Hào Môn Thế Gia, HE, Hệ Thống, Hiện Đại, Hoán Đổi Thân Xác, Học Bá, Học Đường, Hư Cấu Kỳ Ảo, Huyền Huyễn, Không CP, Kinh Dị, Linh Dị, Ngôn tình, Ngọt, Ngược, Ngược Luyến Tàn Tâm, Ngược Nam, Ngược Nữ, Nhân Thú, Nữ Cường, OE, Phép Thuật, SE, Showbiz, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Tiểu Thuyết, Tổng Tài, Trả Thù, Trọng Sinh, Truy Thê, Vả Mặt, Vô Tri, Xuyên không, Xuyên Sách5