BẠN TRAI VÀ THANH MAI CỦA ANH TA VU OAN CHO TÔI - Chương 7
Ngay sau đó, đám người kia liền quay sang đổ hết trách nhiệm lên đầu Chu Nhã.
“Chu Nhã, cậu nhất định phải chịu trách nhiệm! Lúc trước là cậu không cho Hoàng Âm quyên góp, giờ sao cậu lại định phủi tay như không liên quan đến chuyện gì vậy?”
Đào Dư Yên cũng đầy căm phẫn:
“Chu Nhã, nếu không phải vì cậu xúi tụi tớ ép Hoàng Âm bỏ ý định quyên góp, bọn tớ đã chẳng lâm vào bước đường này. Giờ tớ còn phải gánh cả đống nợ vì chuyện này, cậu nhất định phải chịu trách nhiệm!”
Chu Nhã cuối cùng cũng không thể nhịn thêm nữa, gương mặt vặn vẹo vì tức giận, không còn giả vờ hiền lành như trước.
“Các người dựa vào cái gì mà đổ lỗi cho tôi?!” cô ta gào lên.
“Là các người tự mù mắt, không nhìn ra thân phận thật sự của Hoàng Âm, còn liên tục châm chọc, nhục mạ cô ấy! Hồi đó các người mắng cô ấy, ai chẳng độc miệng hơn ai?!”
Câu nói ấy như lưỡi dao cắt thẳng vào nỗi xấu hổ trong lòng họ, khiến ai nấy mặt mày tái mét vì tức giận.
“Chu Nhã,” một người nghiến răng hỏi, “giờ bọn tôi chỉ hỏi cậu một câu năm trăm nghìn, cậu có định quyên hay không?”
Chu Nhã hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng đáp:
“Giờ tôi chẳng còn tiền, không quyên nổi.”
Lời vừa dứt, Đào Dư Yên lập tức xông tới, túm lấy tóc cô ta:
“Cậu dựa vào đâu mà nói không quyên? Cậu nhất định phải quyên! Nếu cậu không lo, bọn tớ biết sống thế nào, đi học kiểu gì?!”
Trong tiếng gào thét và cảnh tượng hỗn loạn, Chu Nhã vừa khóc vừa gào, cuối cùng đành miễn cưỡng hứa sẽ cố gắng xoay tiền để hoàn thành lời quyên góp.
Tôi chỉ lặng lẽ đứng nhìn trò hề bi kịch ấy, sau đó xoay người rời đi.
Về đến ký túc, tôi thu dọn hết đồ đạc, rời khỏi nơi từng là “nhà chung” với những người mà tôi không còn tin tưởng.
Trước đây, vì không muốn quá khác biệt, tôi đã từ chối lời đề nghị của mẹ, không nhận căn hộ riêng gần trường mà bà muốn mua cho tôi.
Tôi lựa chọn sống cùng bạn bè, để có thể “hòa đồng” như những người bình thường.
Bây giờ thân phận thật của tôi đã công khai, tôi cũng chẳng còn hứng thú duy trì bất kỳ mối quan hệ nào với những kẻ giả dối đó, nên dứt khoát chuyển ra ngoài sống.
Tôi đã nhận được thông báo trúng tuyển thẳng cao học, hiện giờ chỉ còn một năm nữa hoàn thành tín chỉ, hoàn tất khóa học là có thể thuận lợi tốt nghiệp.
9
Một tuần sau, khi tôi vừa bước ra khỏi thư viện, liền thấy Giang Thanh đứng đợi phía trước.
Trông hắn vô cùng mệt mỏi, tay cầm một bó hoa nhựa rẻ tiền. Thấy tôi, hắn vội vã chạy đến.
“Tiểu Âm, cuối cùng anh cũng đợi được em rồi. Mấy ngày nay anh luôn tìm em khắp nơi. Anh biết trước kia mình đã hiểu lầm em, làm em đau lòng và thất vọng… nhưng Tiểu Âm, tình cảm anh dành cho em là thật lòng. Làm ơn, hãy tha thứ cho anh. Sau này anh nhất định sẽ đối xử với em tốt gấp đôi!”
Tôi không chút do dự hất tay hắn ra.
“Giang Thanh, giữa chúng ta đã chấm dứt rồi. Làm ơn, đừng đến làm phiền tôi nữa. Tôi không muốn có bất kỳ liên hệ gì với anh.”
Vẻ mặt Giang Thanh thoáng chốc trở nên đau khổ.
“Tiểu Âm… có phải em giận vì chuyện Chu Nhã không? Anh đã cắt đứt hoàn toàn với cô ta rồi. Trước kia anh chỉ xem cô ấy như em gái, anh không ngờ cô ta lại đối xử với em như vậy…”
“Sau này, anh sẽ đứng về phía em, sẽ bảo vệ em. Nếu em đồng ý, anh có thể cầu hôn em ngay bây giờ, chờ em tốt nghiệp xong là chúng ta kết hôn!”
Tôi lập tức lùi lại vài bước, giữ khoảng cách rõ ràng với hắn. Ánh mắt lạnh lùng, không chút cảm xúc.
“Giang Thanh, tôi sẽ không bao giờ quay lại với anh.” Giọng tôi lạnh lùng như băng.
“Những gì anh đã làm khiến tôi cảm thấy ghê tởm. Nếu anh còn tiếp tục đeo bám tôi, đừng trách tôi không khách khí đến lúc đó, người rắc rối sẽ là anh.”
Nghe thấy lời cảnh cáo của tôi, Giang Thanh sững lại, ánh mắt lóe lên một tia u ám.
“Hoàng Âm, rồi em sẽ hối hận.”
Tôi không biết hắn định làm gì, nhưng trong lòng đã có dự cảm chẳng lành.
Ba tháng sau, trên đường về nhà, tôi luôn cảm thấy có người đang theo dõi.
Tôi vô thức bước nhanh hơn, tay đã sẵn sàng ấn điện thoại.
Khi tới trước cửa nhà, tôi thở phào một hơi, đang định đóng cửa lại thì một bàn tay bất ngờ chặn lấy.
“Em biết không,” Giang Thanh xuất hiện, giọng mang đầy oán hận, “tôi sống trong căn hầm ẩm mốc tăm tối, mỗi ngày ăn bánh bao khô với nước lạnh, còn phải gánh một đống nợ. Tôi sống không bằng một con chó.”
Tôi sững người khi nhìn thấy bộ dạng tiều tụy, nhếch nhác của hắn. Nhưng chưa kịp phản ứng thì Chu Nhã cũng xuất hiện, vẻ mặt sốt ruột và đầy bực bội:
“Còn nói với nó lắm lời làm gì? Mau ra tay, giải quyết xong thì chúng ta mới có thể thoát khỏi cái địa ngục này!”
Comments for chapter "Chương 7"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Vết Cào Trên Lưng Kẻ Si Tình
Thể loại: Hào Môn Thế Gia, HE, Hệ Thống, Hiện Đại, Học Đường, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngôn tình, Ngọt, Trả Thù, Trọng Sinh, Xuyên Sách0
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt5
ĐỢI TÔI, TÔI SẼ TRỞ LẠI!
Thể loại: Chữa Lành, Đô Thị, Hiện Đại, Học Đường, Ngôn tình, Ngược, Nữ Cường, Thanh Xuân Vườn Trường, Vả Mặt5
Vết Cào Trên Lưng Kẻ Si Tình
Thể loại: Hào Môn Thế Gia, HE, Hệ Thống, Hiện Đại, Học Đường, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngôn tình, Ngọt, Trả Thù, Trọng Sinh, Xuyên Sách0