BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ VỀ - CHƯƠNG 4
8
Bùi Chinh cuối cùng vẫn đuổi theo ta về Lan Uyển.
Hắn không hiểu.
“Sau khi thành hôn với nàng, ta thậm chí còn không có thiếp thất, bây giờ chỉ vì hài nhi trong bụng Triêu Triêu mà diễn kịch cùng nàng ta, rốt cuộc nàng đang làm ầm ĩ cái gì?”
Đúng vậy, hắn tự xưng là quân tử.
Cho dù ngày ngày ngủ cùng giường, cũng có thể không vượt quá giới hạn.
Ta cười.
“Bùi Chinh, trước mặt mọi người nàng ta gọi chàng một tiếng phu quân, chàng đáp lại một tiếng phu nhân. Sau lưng người khác chàng gọi Triêu Triêu ngọt xớt, ta lại không biết, tại sao chàng không chịu gọi một tiếng đại tẩu?
“Hoa lê rơi như tuyết, mỹ nhân tựa lan can, bức tranh mỹ nhân kia được treo sau bình phong trong thư phòng của chàng, mỗi lần chàng đối diện với bức tranh mà đau buồn nhớ nhung, không biết có nhớ tới nàng ta là đại tẩu của chàng không?”
Sắc mặt Bùi Chinh cuối cùng cũng sụp đổ, trên mặt hắn thoáng chốc hiện lên vẻ tức giận.
“Thẩm Nguyệt Tú, nàng vào thư phòng của ta?”
Ta nhìn thẳng vào hắn, nụ cười nhạt nhòa.
Cười Bùi Chinh giả dối, cũng cười bản thân đáng thương.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lúc mới thành thân, ta thấy hắn thường xuyên ở trong thư phòng, liền tự mình xuống bếp hầm canh đưa tới.
Nhưng lại bị Bùi Chinh ngăn ở ngoài cửa.
Hắn đứng trên bậc thang, cao cao tại thượng nhìn ta.
Nói không thích người khác quấy rầy, bảo ta không có việc gì thì đừng tới thư phòng.
Ta xem đó là lời vàng ngọc, không dám bước vào nữa.
Bức tranh mỹ nhân kia, nếu không phải Liễu Triêu Triêu tới khiêu khích ta, e rằng cả đời này ta cũng sẽ không biết.
“Đừng tưởng mình là do phu quân mang từ bên ngoài về thì liền kiêu ngạo được voi đòi tiên. Phu quân chẳng qua là đang giận dỗi ta, mới nâng đỡ ngươi, nói cho cùng cũng chỉ là món đồ chơi để giải khuây mà thôi. Ta và phu quân là vợ chồng từ thuở thiếu thời, tình sâu nghĩa nặng, trong thư phòng của chàng đều treo tranh của ta.”
Giọng điệu Liễu Triêu Triêu bình thản, nhưng giữa lông mày lại mang theo sự kiêu ngạo của người được yêu chiều.
“Ngươi có biết, tại sao mỗi chiếc áo trung y của chàng, đều thêu hoa lê ở tay áo không?”
Từ góc độ của Liễu Triêu Triêu, có lẽ nàng ta chỉ muốn ra uy trước thiếp thất.
Còn đối với ta, lại là xé toạc cuộc hôn nhân mà ta tưởng rằng viên mãn ra trước mắt ta.
Thì ra là vậy.
Thì ra hắn không phải là người lãnh tình lãnh cảm, chỉ là người có thể khiến hắn động lòng, không phải là ta.
Thành hôn với Bùi Chinh hai năm, ta hiếu thuận với mẫu thân, quán xuyến mọi việc trong phủ.
Ta khi còn trẻ, cũng giỏi cưỡi ngựa b.ắ.n cung, một cây thương tua đỏ múa uyển chuyển như sao băng.
Ta cũng từng mang theo mơ mộng thiếu nữ, trong một buổi săn b.ắ.n mùa thu đã b.ắ.n hạ một con cáo trắng.
Nhưng khi ta tràn đầy vui sướng xen lẫn chút chờ mong nhìn về phía Bùi Chinh: “Phu quân, bộ lông bạch hồ này thật bóng mượt. Chàng vốn sợ lạnh, lát nữa thiếp lột da nó xuống may cho chàng một đôi bao tay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/index.php/bach-nguyet-quang-tro-ve-ubyw/chuong-4.html.]
Ánh mắt Bùi Chinh dừng trên con bạch hồ.
“Không cần tốn công, ta không thích.” Hắn hơi nhíu mày, có chút không kiên nhẫn, “Nàng là tân phụ Bùi gia, vẫn nên đoan trang một chút thì hơn.”
Sau đó, ta không bao giờ cưỡi ngựa b.ắ.n cung nữa.
Trước khi Liễu Triêu Triêu hồi kinh, ta và Bùi Chinh đã có một khoảng thời gian vợ chồng hòa thuận.
Thậm chí có một khoảng thời gian, ta cho rằng Bùi Chinh cũng có chút tình cảm thật lòng với ta.
Bây giờ xem ra, lại càng khiến ta cảm thấy đáng thương và nực cười.
“Bùi Chinh, năm đó người trong lòng chàng gả cho đại ca chàng, chàng nhu nhược không dám tranh giành. Bây giờ, ngay cả việc thừa nhận với ta, chàng cũng không dám sao?”
Nụ cười của ta gần như chua xót.
“Cất giấu loại tâm tư đó với đại tẩu, còn phải ngày ngày giả vờ thanh cao, lừa nàng ta gọi chàng một tiếng phu quân—”
“Bùi công tử tuấn tú tuyệt luân, thật sự rất ghê tởm.”
9
Sắc mặt Bùi Chinh theo lời nói của ta dần trở nên trắng bệch.
Lâu sau, hắn thở dài một tiếng, rồi lại cười cười.
“Phu nhân thật là khéo ăn nói, khiến ta nhất thời không biết nói gì.”
Hắn vén vạt áo, tư thế nhàn nhã ngồi xuống bên cửa sổ, lại hứng thú nghịch cái lư hương nhỏ trên bàn.
“Đều là chuyện cũ rồi. Nguyệt Tú, sau khi cưới nàng về, ta thật sự muốn cùng nàng bạc đầu giai lão.”
Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng vụn vỡ.
“Ta sẽ không xin chỉ hòa ly. Chờ hài tử của Triêu Triêu ra đời, chúng ta sẽ lại như trước kia, được không?”
Nụ cười ôn hòa của hắn trước mắt dần trở nên mơ hồ.
Ta chống một tay vào góc bàn.
Bùi Chinh tiến lên đỡ ta.
Giọng nói của hắn lúc gần lúc xa, như tiếng thở dài.
“Nguyệt Tú, nàng cứ gây sự với ta, không tốt cho Bùi gia, cũng không tốt cho hài tử trong bụng Triêu Triêu.”
Đôi môi lạnh lẽo của hắn áp lên trán ta.
“Nàng hãy nghỉ ngơi cho khỏe ở Lan Uyển, rất nhanh, rất nhanh sẽ ổn thôi.”
Bùi Chinh đỡ ta lên giường, lại cực kỳ cẩn thận đắp chăn cho ta.
Y như một người chồng chu đáo.
Ta nhìn Bùi Chinh.
“Ngươi muốn giam lỏng ta?”
Comments for chapter "CHƯƠNG 4"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0