Ánh Trăng Cùng Mặt Hồ Phẳng Lặng - Chương 12
Đôi mắt anh ta sáng lên, hỏi: “Rồi sao nữa?”
“Sau đó, chỉ cần anh làm cách nào để gặp được Tống Dĩ Hoài, kể cho anh ta nghe tôi c.h.ế.t thảm thế nào, và đổ lỗi cái c.h.ế.t của tôi cho anh ta và Mạnh Uyển Uyển.”
Anh ta nhìn tôi, rồi bất ngờ cười lớn.
Cười một hồi lâu, rồi mới nhìn tôi say mê: “Cô thật sự yêu Tống Dĩ Hoài à?”
Tôi gật đầu: “Yêu, khi anh ấy cũng yêu tôi.”
“Vậy cô dám chắc chắn là Tống Dĩ Hoài sẽ vì cô mà làm tổn thương Mạnh Uyển Uyển à?”
Tôi lắc đầu: “Không chắc, nhưng Tống Dĩ Hoài rất yêu trẻ con, nếu anh ta biết vì anh ta mà đứa trẻ mất đi, anh ta sẽ không thể yên tâm mà ở bên Mạnh Uyển Uyển được.”
“Còn anh chỉ đơn giản là chơi một trò chơi, cũng chẳng bị trừng phạt quá nặng, vẫn tốt hơn là c.h.ế.t đúng không?”
“Dù cho Tống Dĩ Hoài không làm gì cả, anh vẫn có thể hoàn thành mục tiêu ban đầu của mình. Chỉ cần anh không nói cho mọi người biết tôi ở đâu, tôi chắc chắn sẽ chết, đúng không?”
“Thử xem sao? Biết đâu sẽ có kết quả bất ngờ.”
Anh ta nhìn tôi một lúc lâu, rồi nở một nụ cười: “Cô thật sự khiến tôi bất ngờ đấy.”
Vậy là, trò chơi chính thức bắt đầu…
Anh ta thật sự đã làm tôi bị thương, chỉ là những vết thương không c.h.ế.t người. Sau khi để lại m.á.u trong nhà, anh ta nhét tôi vào một chiếc vali và mang đi, giấu tôi ở một nhà máy bỏ hoang.
Tôi đã cho mình thời gian ba ngày.
Để Mục Thần chơi hết trò chơi này.
Sau đó, dù anh ta có tiết lộ thông tin của tôi cho cảnh sát hay không, tôi cũng sẽ tự thoát ra.
Khi còn nhỏ, mỗi lần mẹ tôi dẫn người về nhà, bà luôn trói tôi lại và nhốt tôi vào phòng đồ, thường xuyên quên mất tôi ở đó. Nếu muốn sống sót, tôi chỉ có thể tự mình thoát khỏi cảnh ngột ngạt đó, vì vậy, những cách trói này thông thường không thể giữ chân tôi.
Tôi đã để lại cho mình một con đường sống, và cũng có thể tự mình thoát khỏi chuyện này.
Tôi c.h.ế.t rồi, Mục Thần không thể ra ngoài, nếu anh ta muốn ra ngoài, thì chắc chắn sẽ không bỏ mặc tôi.
Dù thế nào đi nữa, tôi cũng có thể bảo vệ được bản thân mình.
Còn về phần Tống Dĩ Hoài và Mạnh Uyển Uyển.
Cái c.h.ế.t của họ, thực sự là một kết quả ngoài mong đợi.
Trò chơi này, Mục Thần chơi rất vui, nên anh ta đã giữ lời hứa. Sau khi Tống Dĩ Hoài và Mạnh Uyển Uyển chết, anh ta chủ động khai báo tung tích của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/anh-trang-cung-mat-ho-phang-lang/chuong-12.html.]
Cuối cùng tôi đã được cứu.
Mục Thần nhận lỗi rất nghiêm túc, anh ta nói rằng vì không cam lòng khi Tống Dĩ Hoài tán tỉnh vợ mình, nên cố ý bắt cóc tôi để dọa anh ta, không ngờ lại dẫn đến cái chết.
Nhưng cuối cùng anh ta đã cản trở công lý, cộng với tội danh gián tiếp gây ra cái chết, bắt cóc và các tội danh khác, anh ta vẫn bị phán 5 năm tù.
Chỉ có 5 năm thôi, với anh ta mà nói, sao không thể xem như là một món quà bất ngờ chứ?
……
Khi Tần Dật đến bệnh viện, nhìn thấy tôi tiều tụy như vậy, lại nghĩ đến những gì tôi đã trải qua trong ba ngày qua, anh ấy cao gần một mét chín, quỳ bên giường khóc như một đứa trẻ.
“Em làm anh sợ muốn chết, em thực sự làm anh sợ muốn chết…”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“May mà em không sao, may mà em không sao.”
Tôi mỉm cười yếu ớt với anh: “Anh, xin lỗi, khiến anh lo lắng rồi.”
Tần Đoá đến muộn hơn một chút, cũng ôm tôi khóc một trận, suýt nữa làm rớt cả trần bệnh viện.
Tôi tựa vào vai cô ấy, dịu dàng an ủi: “Chị, xin lỗi mà, cũng làm chị lo lắng rồi, em không sao nữa, sắp xuất viện rồi, đừng khóc nữa được không?”
Tôi chỉ muốn yêu thương những người cũng yêu thương tôi.
16
Tôi từ nhỏ đã hiểu một đạo lý, người không yêu tôi, tôi cũng không cần phải yêu họ.
Khi Tống Dĩ Hoài yêu tôi, tôi cũng đáp lại anh bằng tình yêu chân thành nhất của mình.
Anh ta luôn nói tôi giống nước, nhưng anh lại quên mất, nước mềm mại vô hình, dưới nhiệt độ cao có thể sôi lên, dưới lạnh giá cũng có thể trở thành tảng băng cứng rắn nhất.
Thái độ của tôi đối với anh ta, phụ thuộc vào thái độ của anh ta đối với tôi.
Tôi tin rằng anh ta yêu tôi, nhưng anh ta cũng không yêu tôi nhiều đến mức đó.
Anh rõ ràng biết tôi không giỏi xác định phương hướng, nhưng vẫn để tôi ở bãi đỗ xe dưới lòng đất đi tìm Mạnh Uyển Uyển.
Anh ta rõ ràng biết tôi dựa vào anh ta, nếu không gặp anh ta, chắc chắn tôi sẽ tìm anh ta, nhưng lại không chịu tiết lộ tung tích của mình, rõ ràng biết không nên trách mắng tôi, nhưng vẫn cứ giận tôi.
Anh không phải không biết khi bỏ tôi lại trong đám cưới, tôi sẽ buồn, không phải không biết Mạnh Uyển Uyển nhaylau chỉ là diễn trò, anh ta cũng không phải không nhìn ra Mạnh Uyển Uyển đang giả bệnh.
Nhưng anh vẫn bỏ tôi lại, chọn Mạnh Uyển Uyển.
Tại sao vậy?
Comments for chapter "Chương 12"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0