ÁNH TRĂNG CHƯA BAO GIỜ TẮT - CHƯƠNG 8: HÓA GIẢI HIỂU LẦM
Tôi trút hết những cảm xúc bị dồn nén mấy năm nay, vừa nói vừa khóc.
“Anh đợi tôi được không? Tôi sẽ trả hết tiền cho anh.”
Dương Cảnh Chi lại bắt đầu luống cuống tay chân.
“Em đang nói gì vậy? Còn nữa, sao lúc trước lại đột nhiên giận dỗi? Anh tự ý trả nợ cho em là không đúng, nhưng em cũng không thể không để ý đến anh chứ.”
“Anh coi tôi là gánh nặng, sao tôi dám để ý đến anh?”
“Gánh nặng?” Dương Cảnh Chi cau mày, “Ai nói?”
“Từ Vãn Tinh…”
Chờ đã, không phải là cô ta cố tình chia rẽ chứ?
Nhưng ảnh chụp màn hình chắc chắn không phải giả.
Tôi lật lại lịch sử trò chuyện.
Dương Cảnh Chi xem mà tức giận.
“Anh căn bản không nói em!”
Dương Cảnh Chi lấy lịch sử trò chuyện trong điện thoại của mình ra.
Cậu ấy nói với bạn cùng phòng rằng đã trả hết một khoản tiền dự án quá hạn của công ty.
Sau đó mới xảy ra những đoạn hội thoại kia.
Không biết bằng cách nào lịch sử trò chuyện lại đến tay Từ Vãn Tinh, bị cô ta cắt xén, xuyên tạc ý nghĩa.
“Nhưng cô ta làm sao biết anh muốn giúp em trả nợ?”
“Thay người khác trả nợ, cô ta có kinh nghiệm về khoản này, nên anh hỏi cô ta một chút.”
Dương Cảnh Chi lái xe đến nhà cậu ấy.
Lần thứ ba đến nơi này, nhưng tâm trạng lại hoàn toàn khác trước.
“Nhân hôm nay, chúng ta nói rõ mọi chuyện nhé.” Dương Cảnh Chi rót cho tôi một cốc cà phê, “Ngu Minh, anh có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi em.”
“Anh cứ hỏi.”
“Tại sao chia tay?”
“Em đã trở thành gánh nặng, nghĩ đi nghĩ lại, chia tay thì tốt hơn.”
“Không phải vì chán rồi sao?”
Ngẩn người một lúc, tôi nhớ ra, “Chán rồi” là lý do tôi nói khi chia tay.
Hai chữ này vừa thốt ra, Dương Cảnh Chi liền quay đầu bỏ đi.
Giọng cậu ấy trầm xuống: “Anh cứ tưởng em coi anh là đồ chơi, bốn năm, em chơi chán rồi, cộng thêm biến cố gia đình, anh lại không giúp được gì, nên em không cần anh nữa.”
Sao cậu ấy lại nghĩ như vậy?
Tôi mở miệng, chưa kịp trả lời.
Dương Cảnh Chi đã giành nói trước: “Cho dù là như vậy, cũng không sao.”
Cậu ấy sợ nghe thấy câu trả lời, vội vàng lật bài ngửa.
“Ngu Minh, anh đã nghĩ kỹ rồi.”
“Cho dù chỉ là một món đồ chơi, anh cũng muốn ở bên cạnh em mãi mãi.”
Đôi mắt Dương Cảnh Chi đen láy, giống hệt như năm đó.
Tôi tiêu hóa lời cậu ấy một lúc lâu mới lên tiếng: “Anh hiểu lầm rồi.”
“Hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/anh-trang-chua-bao-gio-tat/chuong-8-hoa-giai-hieu-lam.html.]
“Đó là lời nói lúc tức giận, Dương Cảnh Chi, em chưa bao giờ coi anh là đồ chơi, em nghiêm túc khi yêu anh.”
“Tại sao lại là lời nói lúc tức giận?”
“Trước lễ tốt nghiệp, anh nói với bạn cùng phòng rằng anh sẽ không cưới em.”
Lần này đến lượt Dương Cảnh Chi sững sờ.
Cậu ấy hồi tưởng hồi lâu, rồi bật cười khan.
“Ý anh lúc đó là, mới tốt nghiệp, anh chưa có khả năng kết hôn. Thực ra… anh đã bắt đầu xem nhẫn kim cương từ rất sớm rồi, chỉ là anh thực sự không mua nổi.”
Chúng tôi đối chiếu từng chuyện một.
Phát hiện ra cả hai đều đã hiểu sai về nhau.
Tại sao lại như vậy?
Nguyên nhân cơ bản vẫn là do điều kiện thực tế quá chênh lệch.
Dương Cảnh Chi nghĩ rằng, tôi chu cấp cho cậu ấy là vì muốn tìm niềm vui.
Còn tôi lại nghĩ rằng, Dương Cảnh Chi là vì áy náy trong lòng, bất đắc dĩ mới ở bên tôi.
Chúng tôi đều không tin rằng đối phương yêu mình.
Quay trở lại hiện tại.
Dương Cảnh Chi hỏi: “Ngu Minh, tại sao em thà nhận sự giúp đỡ của Tiêu Huy, cũng không muốn nhận của anh?”
“Vì em thích anh, không muốn phát triển thành mối quan hệ như vậy với anh-“
Tôi đột nhiên hiểu ra.
Dương Cảnh Chi gật đầu: “Đúng vậy, năm đó anh cũng có tâm trạng y hệt.”
“Chờ đã, lúc em tỏ tình, anh cũng thích em sao?”
“Đúng vậy, Ngu Minh, anh thích em, thực ra là từ trước em.”
“Lần đầu tiên gặp em là buổi lễ chào đón tân sinh viên. Em mặc chiếc váy trắng tinh, đi qua hành lang ngập tràn ánh nắng. Từ đó về sau, tất cả những mộng tưởng và ảo tưởng của anh, đều có hình bóng cụ thể.”
Dương Cảnh Chi kể, khiến tôi nhìn nhận lại bản thân ngốc nghếch năm đó.
Cậu ấy đã rung động trước tôi.
Chỉ là tỏ tình muộn hơn một bước.
Còn cách tôi thể hiện thiện chí, ngay từ đầu đã sai lầm.
Tôi dùng thứ cậu ấy thiếu thốn nhất để dụ dỗ cậu ấy.
Cậu ấy khó mà mở lời được.
Thực ra cậu ấy đã nói rất nhiều lần rằng cậu ấy thích tôi.
Nhưng không ai tin.
Mọi người đều cho rằng cậu ấy nói dối, đó là những lời nịnh nọt tôi.
Lâu dần, tôi tin là thật, đến chính cậu ấy cũng suýt nữa thì tin.
– Là thích Ngu Minh, hay là thích tiền viện phí của ông nội?
Vô số lần bị chế giễu, vô số lần nhận ra khoảng cách giữa chúng tôi, chính Dương Cảnh Chi cũng không rõ nữa.
Cậu ấy mâu thuẫn và day dứt, ngày qua ngày tự dày vò bản thân.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Ai cũng có thể giúp cậu ấy.
Chỉ mình tôi là không được.
Vì tiền bạc sẽ khiến tình yêu biến chất.
Comments for chapter "CHƯƠNG 8: HÓA GIẢI HIỂU LẦM"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0