ÁNH SÁNG KHÔNG THUỘC VỀ EM - Chương 1
Em gái tôi qua đời vì khó sinh, sau đó chồng chưa cưới của tôi cũng t ự s á t.
Khi dọn dẹp di vật của anh ấy, tôi mới biết anh ấy yêu em gái tôi đến nhường nào.
Mười năm tôi ở bên anh, từ căn hầm tối tăm cho đến biệt thự cao cấp, cuối cùng cũng không bằng nụ cười năm mười lăm tuổi của em gái tôi.
Vì vậy, khi quay lại thời học sinh, ánh mắt tôi không còn hướng về anh nữa.
Lần này, tôi sẽ thành toàn cho họ.
1
“Phu nhân, không hay rồi, ông chủ… ông chủ t ự s á t rồi!”
Nghe thấy câu này, tôi không khỏi sững sờ.
Bông hồng trắng trên tay cũng rơi xuống theo.
“Tiểu Nguyệt, trò đùa này không vui chút nào đâu.”
Cả người tôi run rẩy, cảnh cáo người hầu.
Nhưng Tiểu Nguyệt vừa khóc vừa nói: “Là thật đó, phu nhân, ông chủ đã r ạ c h cổ tay t ự s á t trong phòng tắm rồi.”
“Cái gì?”
Tôi chỉ cảm thấy đầu óc ong ong.
Hai chân bủn rủn, tôi ngã quỵ xuống đất, đưa tay bảo vệ bụng theo bản năng.
Trước khi ngất đi, trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ…
T ự s á t?
Sao Thẩm Tầm có thể làm vậy được chứ?
2
Khi tôi tỉnh lại, trời đã gần tối.
Mùi t h u ố c sát trùng khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Bên ngoài phòng b ệ n h đang rất náo loạn.
Một đám phóng viên chen chúc ngoài cửa:
“Xin hỏi tại sao anh Thẩm lại t ự s á t? Là vì trầm cảm có lý do nào khác?”
“Nghe đồn anh Thẩm và phu nhân tình cảm sâu đậm, hòa thuận vui vẻ, nhưng đến giờ họ vẫn chưa có ý định sinh con, liệu có phải giữa họ thật sự không có tình yêu không? Rốt cuộc nguyên nhân khiến anh ấy t ự s á t là gì?”
“…”
Tiếng ồn bên ngoài phòng b ệ n h ngày càng lớn.
Ánh đèn flash chiếu rõ trên kính cửa sổ.
Tôi ôm đầu, không biết phải làm sao.
Những câu hỏi của phóng viên ngày càng sắc bén, như muốn ép tôi ra ngoài trả lời vậy.
Nhưng tôi biết, nếu bây giờ ra ngoài trả lời phỏng vấn thì chỉ khiến mọi việc tệ hơn mà thôi.
Là phó tổng giám đốc tập đoàn Thẩm Thị, tôi phải giữ vững tinh thần.
Không biết trôi qua bao lâu, phóng viên đột nhiên im bặt.
Thay vào đó, là một giọng nữ nghiêm khắc:
“Ai cho các người vào đây? Mau cút ra ngoài!”
Tim tôi chợt thắt lại.
Là mẹ chồng…
3
Mẹ chồng không thích tôi.
Bà cho rằng tôi quá trầm tính, khô khan, không năng động như em gái tôi.
Cánh cửa phòng b ệ n h mở ra.
Mẹ chồng mặc áo khoác đen bước vào.
Đôi mắt bà đỏ ngầu, trông rất mệt mỏi.
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Bà quăng túi xách xuống, quát vào mặt tôi: “Sao lại đột nhiên thằng bé lại t ự s á t?!”
Tôi nắm chặt tấm chăn, lắc đầu: “Con không biết, con cũng rất bất ngờ… mẹ.”
“Đủ rồi!”
Bà bước lên tát tôi một cái: “Cô không xứng gọi tôi là mẹ!”
Tôi ôm lấy nửa bên mặt nóng rát, cúi đầu xuống.
Mẹ chồng thở hổn hển, ngẩng mặt lên trời, nước mắt giàn giụa.
“Sao lại thế này, sao đột nhiên lại t ự s á t?”
Bà lẩm bẩm.
Ngoài cửa sổ chợt vang lên một tiếng sấm.
Rồi cơn mưa ào ào trút xuống.
Khi tôi kịp định thần lại, mẹ chồng đã rời đi.
Trong căn phòng chỉ còn lại mình tôi.
Cùng một góc chăn đã thấm ướt nước mắt.
4
Lễ tang của Thẩm Tầm được ấn định vào hai ngày sau.
Trùng với ngày của em gái tôi.
Tôi tổ chức ba buổi họp báo liên tiếp, trả lời đủ loại câu hỏi hóc búa.
Khi chỉ còn một ngày nữa là đến lễ tang, tôi mới có thể gặp Thẩm Tầm lần cuối.
Anh ấy lặng lẽ nằm giữa sảnh chính, xung quanh phủ đầy hoa tươi.
Tôi bước đến, đặt bông hồng trắng lên tay anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/anh-sang-khong-thuoc-ve-em/chuong-1.html.]
Sau đó, tôi ngồi xuống bên cạnh, lặng lẽ ngắm nhìn anh rất lâu, rất lâu.
Nhìn bông hồng trắng trong lòng anh, tôi chỉ cảm thấy mỏi mệt.
Mọi người đều hỏi tôi tại sao Thẩm Tầm lại t ự s á t.
Nhưng thực ra, tôi cũng không biết.
Từ nhỏ anh ấy đã thông minh, tài hoa hơn người.
Dù sinh ra trong gia đình nghèo khó, anh cũng chưa bao giờ lùi bước.
Từ năm mười lăm tuổi, tôi đã đồng hành cùng anh.
Từ căn hầm tối tăm ẩm thấp, đến biệt thự xa hoa lộng lẫy.
Tôi nhìn anh trưởng thành, từ cậu thiếu niên non nớt đến tổng tài điềm tĩnh giỏi giang.
Nhưng tại sao, tại sao anh lại t ự s á t?
Tại sao lại bỏ tôi lại mà ra đi một mình?
Tôi không hiểu.
Tôi từ từ đứng dậy, khẽ vuốt lên chiếc bụng phẳng của mình.
Khẽ nói: “Em còn chưa kịp nói với anh, chúng ta đã có con rồi.”
5
Sau lễ tang, tôi trở về nhà, bước vào phòng ngủ.
Người hầu đã bắt đầu thu dọn di vật của anh.
Từ áo thun mùa hè đến áo len mùa đông.
Từng món đồ được mang ra khỏi phòng.
Theo phong tục, những thứ này đều phải đốt đi.
Không để lại gì cả…
Tôi ngồi trên giường, nhìn họ dọn dẹp.
Trong lòng thẫn thờ, trống rỗng.
Cho đến khi người hầu hỏi tôi: “Phu nhân. có cần dọn dẹp thư phòng của ông chủ không?”
Tôi giật mình tỉnh lại.
Thư phòng là nơi cấm kỵ trong nhà.
Thẩm Tầm không cho bất kỳ ai bước vào, kể cả tôi.
Tôi suy nghĩ một lúc rồi đứng dậy.
“Để tôi tự dọn.”
Mười năm ở bên Thẩm Tầm.
Nhưng tôi vẫn không nhìn thấu trái tim anh.
Nếu thư phòng là nơi cất giữ những điều sâu kín nhất trong lòng anh thì tôi muốn dùng quyền lợi cuối cùng của một người vợ, để mở ra, để hiểu anh hơn.
Thẩm Tầm, rốt cuộc anh là một người như thế nào?
6
Để mở cửa thư phòng, cần có mật mã.
Tôi đã thử rất nhiều con số.
Ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau.
Ngày chúng tôi kết hôn.
Sinh nhật của tôi.
Sinh nhật của anh.
Đến cuối cùng, chỉ còn một lần thử.
Nếu nhập sai một lần nữa, cánh cửa này sẽ bị khóa lại vĩnh viễn.
Tôi đứng trước cửa thư phòng, lòng bàn tay ướt đẫm đổ mồ hôi.
Nếu tất cả đều không phải…
Thì, sẽ là gì?
Tôi nhận ra tay mình đã bắt đầu run rẩy.
Trong đầu tôi đột nhiên hiện lên cảnh tượng năm tôi mười lăm tuổi, trong buổi sinh nhật của mình.
Người đến dự sinh nhật tôi không nhiều.
Chỉ có Thẩm Tầm, em gái tôi, và cậu lớp trưởng ít nói bị mời rơi mời vãi trong phút chót.
Lúc đó là nửa đêm, trời tối đen, từng cây nến được thắp lên.
Khi bài hát sinh nhật vừa kết thúc, trong khoảng lặng ba mươi giây, tôi đã nhắm mắt lại ước nguyện nhưng lại lén mở mắt ra.
Chỉ thấy Thẩm Tầm và em gái tôi đang nhìn nhau, rồi cả hai khẽ mỉm cười.
Trong ánh nến lung linh, ánh mắt Thẩm Tầm dịu dàng đến lạ.
Tôi cứ nghĩ rằng mình đã quên đi khoảnh khắc đó.
Nhưng những ký ức rõ ràng như mới ngày hôm qua nhắc tôi rằng, thật ra, tôi chưa từng quên.
Chỉ là tôi không muốn đối mặt mà thôi.
Tôi thở dài một hơi, từ từ chạm vào khóa mật mã.
Cầu xin anh… cầu xin anh, Thẩm Tầm.
Đừng biến mười năm của chúng ta thành một trò cười.
Tôi cứng đờ người, nhập dãy số đó.
Dưới ánh mắt tuyệt vọng của tôi.
Cánh cửa mở ra.
Comments for chapter "Chương 1"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0