Anh Đã Hỏng Rồi, Vậy Thì Em Đi - Chương 23
Tuy nhiên, chủ nhân mới của con mèo lại nói với anh: “Khi cô Lâm đưa con mèo này cho tôi, cô ấy nói rằng từ nay nó không còn tên là Ái Hy nữa…”
Lục Thiên Dã nhìn chằm chằm hỏi tiếp: “Cô ấy nói tên gì?”
Chủ nhân mới mấp máy môi: “Cô ấy nói… đặt tên là Tái Sinh…”
Nghe hai chữ “Tái Sinh”, Lục Thiên Dã tuyệt vọng đến cùng cực, sự tuyệt vọng ấy thậm chí thấm sâu vào tận xương tủy.
Tái Sinh, nghĩa là không còn dây dưa nữa, nghĩa là phải hoàn toàn quên hết mọi thứ.
Lâm Tịch muốn quên đi tình yêu giữa hai người họ, muốn bắt đầu một cuộc sống mới.
Cô thật sự muốn tìm người đàn ông khác để sống một cuộc đời mới sao?
Thật sự muốn quên anh hoàn toàn sao?
Lục Thiên Dã ôm chặt Ái Hy, ngoan cố nói: “Không, nó không tên là Tái Sinh, cả đời này nó sẽ luôn tên là Ái Tịch…”
Nhưng anh không biết rằng, linh hồn của Lâm Tịch đã sang một thế giới khác, còn thân xác cô để lại nơi thế giới này đã chìm sâu vào đại dương…
Sáng sớm ngày hôm sau, trước cửa nhà Lục Thiên Dã đã đứng đầy phóng viên.
Lục Thiên Dã không trốn tránh, đối mặt với các phóng viên, anh cúi đầu thật sâu, xin lỗi tất cả mọi người.
Có phóng viên hỏi, anh còn điều gì muốn nói với Lâm Tịch không? Có định ly hôn với cô không?
Lục Thiên Dã, râu ria xồm xoàm, lắc đầu. Chỉ sau một đêm thôi, cả người anh như đã già đi hơn chục tuổi, đôi mắt đầy tia máu, chắc hẳn cả đêm không hề chợp mắt.
Đúng vậy, tối qua anh ôm chiếc áo ngủ của Lâm Tịch, ngồi cả đêm trên ghế sofa. Không ai biết anh đã chịu đựng qua đêm đó như thế nào…
Đối diện ống kính, anh nói từng chữ: “Tôi đã sai, tôi đáng ch.ết, nhưng tôi vẫn yêu Lâm Tịch.”
“Lâm Tịch, em có nghe không? Bất kể em ở đâu trên thế giới này, hãy xem đoạn video này. Anh, Lục Thiên Dã, là một tên khốn, anh đã làm tổn thương em, anh đáng ch.ết. Nhưng anh yêu em, thật sự yêu em. Anh đã nói rồi, anh sẽ yêu em cả đời, đúng vậy, ít hơn một ngày cũng không được gọi là cả đời. Nếu em không quay lại, anh sẽ ở trong căn phòng của em sống cả đời.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Lâm Tịch… quay về đi. Không có em, anh sẽ ch.ết, thật sự sẽ ch.ết.”
Đúng vậy, không có Lâm Tịch, anh thực sự sẽ ch.ết…
Anh hoàn toàn không biết rằng cơ thể mình được duy trì bởi yêu cổ của Lâm Tịch. Bây giờ yêu cổ đã đứt, cơ thể anh cũng đang suy tàn từng ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
23
Trên mạng, mọi người đều đang bàn tán về Lục Thiên Dã.
Có người cho rằng anh đang diễn, tiếp tục giả vờ si tình, chỉ để lấy lại hình ảnh và giúp cổ phiếu của tập đoàn Lục thị tăng trở lại.
Cũng có người nghĩ rằng, có lẽ anh chỉ nhất thời bị mê hoặc bởi người đàn bà hèn hạ như Tô Nguyệt, nhưng trong lòng có lẽ vẫn thật sự yêu Lâm Tịch, và Lâm Tịch nên đứng ra làm rõ mọi chuyện.
Rất nhanh, trên mạng đã có người đăng bài tìm kiếm Lâm Tịch, hy vọng cô có thể đứng ra và đưa ra lựa chọn của mình.
Dù là chọn ly hôn hay chọn quay lại với Lục Thiên Dã, cuối cùng cũng phải đưa ra kết thúc cho chuyện này.
Nhưng bất kể độ nóng trên mạng có cao đến đâu, Lâm Tịch vẫn không chịu xuất hiện.
Không ai biết rằng cô đã ch.ết…
Đến ngày thứ ba sau khi Lâm Tịch rời đi, Lục Thiên Dã đã lục tung cả Quận Thành, tất cả các trung tâm thương mại và khách sạn, nhưng vẫn không tìm được cô…
Anh đã phát điên và hoàn toàn suy sụp.
Khi Lục Kiều đến gặp anh, căn phòng đầy mùi rượu, còn Lục Thiên Dã thì nằm bò trên giường, chẳng khác nào một con ch.ó ch.ết.
Lục Kiều bịt mũi, tức giận kéo mạnh rèm cửa sổ ra.
Ánh sáng chói chang khiến Lục Thiên Dã nhắm nghiền mắt lại, râu ria xanh xao đã mọc dài hơn, anh vẫn ôm chiếc áo ngủ của Lâm Tịch trong lòng, đôi mắt quầng thâm xanh tím.
Lục Kiều tức đến mức muốn tát cho Lục Thiên Dã một cái.
Cô ấy giật phăng chiếc áo ngủ của Lâm Tịch từ tay Lục Thiên Dã: “Anh, anh điên rồi sao? Anh đang làm gì vậy? Chẳng lẽ định suy sụp cả đời à?”
“Đưa đây cho anh…”
Lục Thiên Dã gào lên giận dữ.
Lục Kiều tức giận không chịu đưa áo ngủ của Lâm Tịch lại: “Anh nhìn anh xem, đã suy sụp đến mức nào rồi? Công ty vẫn cần anh xử lý công việc, các cổ đông đang ầm ĩ đòi họp đại hội. Còn nữa, anh đã gửi Tiểu Mộ Tô ra nước ngoài, đứa bé ngày nào cũng gào khóc đòi về nước, khóc đến mức không chịu ăn cơm.”
Nhưng Lục Thiên Dã dường như không nghe thấy, giật lấy chiếc áo ngủ của Lâm Tịch từ tay Lục Kiều. Trên áo vẫn còn thoang thoảng mùi của Lâm Tịch, anh ôm chặt chiếc áo trong lòng, tham lam hít lấy hương thơm ấy, như thể Lâm Tịch vẫn còn bên cạnh mình.
Comments for chapter "Chương 23"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0