ẨN NƯƠNG - CHƯƠNG 7
12.
Thẩm Ngọc Lang quyết định dời mộ ta vào mộ tổ nhà họ Thẩm.
Công chúa nghe tin liền đến, , muốn đào mộ ta, để ta c.h.ế.t không yên ổn.
Khi Thẩm Ngọc Lang đến nơi, nắp quan tài của ta đã bị người ta mở ra từ lâu.
Công chúa ngồi ngây người một bên, thấy hắn đến, vội vàng lao tới ngăn hắn lại.
“Chàng không được nhìn! Chàng không được nhìn!”
Hắn hất nàng ta ra, lảo đảo tiến lại gần quan tài của ta, chỉ thấy bên trong trống rỗng, không có gì cả.
“Nàng ấy đâu! Nàng đã đưa nàng ấy đi đâu rồi!”
Hắn hung dữ như muốn vặn gãy cổ công chúa.
Người bên cạnh quỳ xuống ôm lấy chân hắn, hô lớn: “Tướng quân, chiếc quan tài này vốn là quan tài rỗng ạ! Tướng quân!”
Trong mắt Thẩm Ngọc Lang lóe lên một tia hy vọng.
“…Vậy Ẩn Nương, không chết?”
Công chúa hét ầm lên cắt ngang lời hắn: “Nàng ta c.h.ế.t rồi! Nàng ta c.h.ế.t rồi! Nàng ta không thể sống được! Con tiện nhân này…”
Nàng ta chưa nói xong, đã bị Thẩm Ngọc Lang bóp cằm, hung dữ nói: “Nàng còn nói thêm một chữ nữa, ta sẽ khiến nàng vĩnh viễn không mở miệng được!”
“Tại sao, cùng là con gái ruột, nàng sống an nhàn sung sướng, nàng ấy lại phải chịu nhiều đau khổ?”
Xem ra, Thẩm Ngọc Lang đã điều tra rõ ràng tất cả rồi.
Ta vốn dĩ cũng là công chúa.
Hoàng hậu sinh ra ta và An Dương, là một cặp song sinh.
Năm đó đúng lúc gặp hạn hán, quốc sư nói song sinh là điềm xấu, hoàng đế hạ lệnh g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả song sinh trên cả nước.
Hoàng hậu sợ vị trí trung cung bị liên lụy, quyết định bỏ rơi một trong hai đứa trẻ.
Rất không may, người được chọn, là ta.
Ta bị đưa đến Thủy Nguyệt Am xa xôi, bà v.ú đưa ta ra khỏi cung rất ghét ta.
Bà ta nói nếu không phải vì ta, bà ta cũng không cần đến nơi ni cô am này chịu khổ.
Bà ta thường xuyên tức giận, mỗi lần bà ta không vui, sẽ dùng đủ các loại hình phạt trong cung để đối phó với ta.
Có một năm trời mưa, bà ta nổi hứng, bắt ta nằm dưới mưa, sau đó lấy giấy vàng đắp lên mặt ta.
Giấy bị ướt mưa, dính chặt vào mặt ta, bà ta đứng dưới mái hiên, nhìn ta giống như một con cá không thở được, vùng vẫy trong nước.
Ta suýt nữa thì chết, may mắn được sư thái cứu.
Sau đó, ta bị ốm nặng, sốt cao đến hỏng đầu óc, những chuyện trước kia không nhớ rõ lắm.
13.
Ta quên mất mình vốn dĩ là một công chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/an-nuong/chuong-7.html.]
Cho đến khi… Cho đến khi phát hiện hoàng hậu hạ độc ta và Linh Lung.
Sau khi sinh Linh Lung, thân thể ta luôn yếu ớt, Linh Lung cũng vậy, thở gấp, không khóc không quấy, yên tĩnh đến đáng thương.
Ta dẫn nó đi khám y sư nổi tiếng trong kinh thành, nhưng không ai nói rõ bệnh tình.
Cuối cùng, có một vị sư đi khất thực thấy hai mẹ con ta đáng thương, lén nói, chúng ta trúng thuốc độc kỳ lạ trong cung, dân gian không có cách nào giải.
Ta như bị sét đánh, ôm con chạy đến cổng cung xin gặp hoàng hậu, nhìn thấy bà ta cái là ta nhớ ra tất cả.
Ta gọi bà ta: “Mẫu thân… Mẫu thân…”
Mẫu thân, sao người có thể, nhẫn tâm như vậy?
Bà ta tát ta một cái, mắng ta nói bậy.
Bà ta ném bức thư của Thẩm Ngọc Lang xuống chân ta.
Trong thư nói, hắn đã cứu được công chúa, đánh lui kẻ địch, không bao lâu nữa sẽ khởi hành về kinh.
Hắn nói hắn sẽ cưới nàng ta, khiến nàng ta trở thành tan nương lộng lẫy nhất, hắn sẽ yêu thương nàng ta cả đời.
Chỉ xin thánh thượng gật đầu đồng ý thỉnh cầu của hắn.
Thẩm Ngọc Lang, bức thư ta gửi hắn, hắn một chữ cũng không hồi âm.
Hóa ra là vội vàng cầu hôn công chúa.
“Ẩn Nương, con đừng hận bổn cung, trên thế giới này, chỉ có thể có một công chúa.”
“Bổn cung để con sống đến bây giờ, đã là nhân từ lắm rồi.”
“An Dương đã trở về, Thẩm tướng quân cũng sẽ không cần con nữa, con sống, còn có ý nghĩa gì?”
“Con yên tâm, thuốc độc con trúng, là bổn cung tự mình sai người pha chế, mẫu thân biết con sợ đau, sẽ không đau đâu, ngủ rồi là không còn nữa, sẽ không đau đâu…”
Linh Lung b.ú sữa của ta, đương nhiên, cũng không thể sống được.
Thẩm Ngọc Lang, hắn có biết cảm giác tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t con mình không?
Nhìn nó, từng chút một, mất đi hơi thở trong tay ta, ta hận không thể ngàn đao vạnvạn quả bản thân!
Nhưng ta không thể.
Ta sợ ta c.h.ế.t trước, không ai siêu độ cho nó, ta có thể biến thành ác quỷ ở lại nhân gian, nhưng con ta thì không thể.
Kiếp này đầu thai vào bụng ta, rốt cuộc là khổ cho nó, còn chưa mở mắt nhìn thế giới, đã phải c.h.ế.t theo ta.
Ta thắp đèn trường minh cho nó, ta nguyện kiếp sau nó được bình an, đời đời bình an.
Nhưng đầu óc ta quả thực là không được rồi, trước khi chết, những chuyện này, ta vậy mà lại dần dần quên đi.
Khiến ta oan uổng vì hắn, vì nó mà rơi nhiều nước mắt như vậy.
Ta nhìn chiếc quan tài trống rỗng, bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Comments for chapter "CHƯƠNG 7"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0