ẨN NƯƠNG - CHƯƠNG 2
Ta đứng ở đầu giường cắn chặt môi, mắt cay xè.
Thẩm Ngọc Lang, ngươi gọi ta làm gì? Ngươi gọi một kẻ thế thân làm gì!
Người trong lòng ngươi đã trở về rồi, ngươi có gì khó chịu, ngươi đi tìm nàng ta đi!
À, đúng rồi, công chúa thân phận cao quý, ngươi sẽ không nỡ để nàng ta hầu hạ hắn như trâu như ngựa.
Sao ngươi không nói cho ta biết ngay từ đầu, ngươi chỉ cần một công cụ để giải tỏa?
Sao ngươi phải giả vờ yêu ta, lừa gạt trái tim ta?
Ngươi thà… thà c.h.ế.t ở bên ngoài, đừng bao giờ trở về nữa!
Lão quản gia đáp lời trước cửa, bình tĩnh nhắc nhở hắn.
“Tướng quân, Ẩn Nương cô nương đã mất rồi.”
Thẩm Ngọc Lang không nói gì, lông mi hắn run rẩy, từ từ mở mắt, ánh mắt lạnh lùng và tỉnh táo.
Hắn lẩm bẩm: “Mất rồi? Thật sự mất rồi…”
Hắn chống người dậy, cúi đầu cười một tiếng.
“Ừm, biết rồi.”
“Đồ của người chết, đốt hết đi.”
4.
Cả Đại Tề đều lan truyền giai thoại Thẩm Ngọc Lang vì công chúa mà nổi trận lôi đình.
Ta cứ tưởng, hắn sẽ nhanh chóng xin thánh thượng ban hôn.
Nhưng chớp mắt đã hai tháng trôi qua, hắn lại chưa từng đề cập đến chuyện này.
Vài người bạn rủ hắn uống rượu, rượu quá ba tuần, Trần Lãng con trai thứ hai nhà Ngự sử hỏi hắn: “Huynh vì công chúa mà liều mạng, sao đoạt được người rồi, lại không vội vàng cưới về nhà?”
Công chúa đang ngồi sau bình phong, nàng ta nắm chặt khăn tay, vừa thẹn thùng vừa hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Thẩm Ngọc Lang.
Thẩm Ngọc Lang xoay xoay chén rượu, không nói gì.
Trần Lãng khoác vai hắn, cười nói: “Huynh chẳng lẽ, trong lòng còn nhớ đến cô ả trong phủ huynh sao?”
Ánh mắt công chúa lóe lên, sắc mặt trầm xuống.
Ta và nàng ta, một người một quỷ, lúc này đều đang chờ xem Thẩm Ngọc Lang sẽ nói gì.
“Sao có thể.” Thẩm Ngọc Lang ngửa đầu uống cạn chén rượu.
Đúng vậy, sao có thể.
Ta cười tự giễu.
Trần Lãng say rượu, khoác vai Thẩm Ngọc Lang, vênh váo nói: “Ta đã nói rồi mà, loại sâu bọ bò ra từ thanh lâu kỹ viện đó, sao huynh có thể để mắt tới.”
“Chẳng qua là nhờ phúc của công chúa, thật sự coi mình là phượng hoàng rồi, ta chẳng qua chỉ sờ nàng ta một cái, nàng ta dám đá ta xuống Nguyệt Hồ…”
Thẩm Ngọc Lang đột ngột ngẩng đầu, hung dữ trừng mắt nhìn qua.
Mùa đông năm đó, Trần Lãng giở trò với ta, bị ta đá xuống Nguyệt Hồ.
Hắn ta tức giận, quay sang vu oan ta câu dẫn hắn ta, còn cả gan đẩy hắn ta xuống hồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/an-nuong/chuong-2.html.]
Lúc đó ta ra sức giải thích, nhưng không ai muốn tin ta.
Thẩm Ngọc Lang bắt ta quỳ xuống trước mặt mọi người, xin lỗi Trần Lãng.
Ta lớn lên ở am ni cô, từ nhỏ quỳ đến lớn, thật ra quỳ một cái cũng không sao.
Nhưng đúng lúc đầu gối chạm đất, ta lại cảm thấy cả đời này ta cũng không ngẩng đầu lên được nữa.
Vẻ mặt Thẩm Ngọc Lang dọa Trần Lãng sợ c.h.ế.t khiếp, không đợi mọi người phản ứng, hắn vung nắm đ.ấ.m vào mặt Trần Lãng.
Hắn đột nhiên như phát điên, đ.ấ.m đá Trần Lãng túi bụi, mấy người kéo cũng không kéo được.
Hắn giẫm lên cổ tay Trần Lãng, rõ ràng rất tức giận, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh đến đáng sợ.
“Nàng ấy là nữ nhân của ta, sao ngươi dám động vào nàng ấy.”
Ta lặng lẽ nhìn màn kịch này, cảm thấy thật buồn cười.
Sự bảo vệ không có được khi còn sống, c.h.ế.t rồi ta cũng không cần nữa.
Có người thay Trần Lãng cầu xin: “Thẩm huynh, bớt giận, Trần huynh hồ đồ, không bằng ngày khác mời Ẩn Nương cô nương ra ngoài, để Trần huynh đích thân xin lỗi nàng ấy…”
Thẩm Ngọc Lang hất tay người đó ra, từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên ta thấy hắn đỏ hoe mắt.
“Nàng ấy c.h.ế.t rồi! Nàng ấy c.h.ế.t rồi! Ai có thể xin lỗi nàng ấy…”
Tiếng gầm của hắn bị tiếng bình phong đổ xuống cắt ngang.
Công chúa không nói một lời nhìn chằm chằm Thẩm Ngọc Lang, nàng ta run rẩy vai, khóc đến đau lòng.
5.
Thẩm Ngọc Lang sững sờ tại chỗ, khẽ gọi: “An Dương…”
Hắn vươn tay muốn lau nước mắt cho nàng ta, công chúa nổi trận lôi đình, hét lên: “Chàng đừng chạm vào ta!”
Nàng ta cúi đầu định bỏ chạy, Thẩm Ngọc Lang đuổi theo hai bước, vác nàng ta lên vai, mặc kệ nàng ta vừa đá vừa đánh, ném nàng ta vào trong xe ngựa của Tướng quân phủ.
“Kẻ lừa đảo, chàng là kẻ lừa đảo! Chàng rõ ràng nói nàng ta không phải người quan trọng, chàng thích nàng ta, chàng vậy mà thích người khác!”
Thẩm Ngọc Lang ôm chặt nàng ta trong lòng, “Ta giữ nàng ta bên cạnh, chỉ vì nàng ta giống nàng, chỉ vậy thôi! Nếu không, nàng không ở bên ta, ba năm, nàng bảo ta sống sao?”
“Vậy nên, nàng ta chỉ là món đồ chơi chàng dùng để g.i.ế.c thời gian?”
Công chúa đỏ hoe mũi nhìn Thẩm Ngọc Lang, ánh mắt hắn u ám, nửa ngày gật đầu nói: “Phải.”
“Chàng cũng không phải vì nàng ta, nên không muốn cưới ta?”
“Đương nhiên không phải, ta chỉ nghĩ, nàng vừa mới hồi kinh, có lẽ còn muốn ở bên cạnh bệ hạ thêm vài ngày…”
Công chúa đột nhiên lắc đầu, “Ta không muốn, ta không muốn đợi nữa! Bây giờ chàng đi nói với phụ hoàng, chàng muốn cưới ta, chàng đi đi, chàng đi đi!”
Nàng ta đỏ mặt đáng yêu, Thẩm Ngọc Lang thích phụ nữ như vậy.
Trước kia ta thỉnh thoảng làm nũng, hắn luôn dùng một nụ hôn để bịt miệng ta.
Còn bây giờ, ánh mắt hắn dừng lại thật lâu trên khuôn mặt công chúa.
Sau đó, hắn trao cho nàng ta một nụ hôn dài và nồng cháy, nồng nhiệt đến mức đủ để tan chảy mọi ngăn cách.
Comments for chapter "CHƯƠNG 2"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại
Thể loại: Cổ Đại, Cưới Trước Yêu Sau, Điền Văn, Đoản Văn, Gia Đình, Ngôn tình, Nữ Cường, Trả Thù, Vả Mặt0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0