A GIÁC - CHƯƠNG 14
Nàng ta xoay người rời đi: “Minh Giác, dù ngươi có tin hay không, ta cũng không muốn hại người, chỉ là không có cách nào, ta không hại người, người khác sẽ hại ta, trong cung không có người tốt.”
Thẩm quý phi đi rồi.
Dưới sự ra hiệu của nàng ta, Phượng Minh Cung trở thành cấm địa trong cung.
Trước kia Xuân nhi còn có thể đến phòng thuốc xin một ít thuốc bổ thân thể, hiện tại ngay cả cửa lớn cũng không ra được.
Tỷ tỷ đã trở về Lang Gia rồi, cha nương con cháu đầy đàn chắc hẳn rất vui vẻ.
Cả hoàng thành, họ chỉ còn lại một mình ta khổ sở chống đỡ.
Nhưng ta chưa bao giờ là đứa trẻ dũng cảm kiên cường, ta phúc mỏng mệnh bạc, vốn không phải người có thể gánh vác trọng trách.
Lý ma ma tuy miệng lưỡi chua ngoa, nhưng lại thương ta.
“Một Hoàng hậu tốt như vậy, lại biến thành bộ dạng này, nếu phu nhân và lão gia biết được, lão nô thật sự không còn mặt mũi nào gặp người nữa.”
“Hôm nay, dù liều mạng, lão nô cũng phải để thái y tới, cô nương tốt, tâm mà sụp đổ thì cái gì cũng sụp đổ, đừng quên, cô nương còn có con trai.”
Ta nắm lấy tay ma ma: “Ma ma, thân thể của con, con biết, không cần gọi thái y nữa.”
Ma ma xông vào màn mưa.
Xuân nhi cũng đi theo sau ma ma.
Lý ma ma lắc đầu: “Xuân nhi ngoan, con ở lại với nương nương, nương nương thương con, lúc trước ma ma muốn mạng của con, là ma ma sai, ma ma chỉ muốn nương nương bình an.”
Ma ma trong đêm mưa chạy đến Càn Ninh Cung.
Không ngờ người của Thẩm quý phi, vẫn không để bất kỳ tin tức nào từ Phượng Minh Cung lọt vào tai Lý Tuân Nghiệp.
Trong cung này, ân sủng mới là vũ khí sắc bén, ai ai cũng biết vị Hoàng hậu nương nương ở Phượng Minh Cung kia không được Hoàng thượng yêu thích, giống như một con chim bị nhốt, đã lâu rồi không bước ra khỏi cửa Phượng Minh Cung.
Cho dù là thế gia vọng tộc, nhưng trong cung, người người đều có một cán cân trong lòng.
Giá trị của ta đã sớm nhẹ tựa lông hồng.
Thái y vẫn không đến, ánh mắt Xuân nhi nhìn ta mang theo thương hại.
Nàng há miệng nhưng chỉ có một lỗ đen, không nói nên lời.
Các nhũ mẫu thấy Phượng Minh Cung không có lợi lộc gì, đã sớm lần lượt rời cung.
Chỉ có Xuân nhi và ma ma ở bên cạnh ta và hài tử.
Nàng nhìn thấy m.á.u tươi ta ho ra trên khăn tay, đau lòng rơi nước mắt.
“Xuân nhi ngoan, Xuân nhi ngoan, đừng khóc, đừng khóc.”
“Ngươi nên vui mừng, cô nương nhà ngươi sắp được giải thoát rồi.”
Xuân nhi lo lắng ôm đứa bé cho ta xem.
Nàng dùng hết sức lực phát ra những âm tiết đơn giản.
“Hài… tử… cần… nương… nương.”
Trong đêm mưa, Lý Tuân Nghiệp cầm ô, đá văng cửa Phượng Minh Cung.
Hắn mặc long bào màu vàng sáng, trên mặt đầy vẻ tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://monkeyd.com.vn/a-giac/chuong-14.html.]
Nhưng ta không nhìn thấy bóng dáng ma ma.
Lý Tuân Nghiệp mở cửa, bốn mắt nhìn nhau với ta.
“Vương Minh Giác, nàng là Hoàng hậu, nàng còn có gì không hài lòng, chỉ cần nàng bằng lòng bước ra khỏi Phượng Minh Cung, cả hoàng cung này cùng với trẫm đều là vật trong túi của nàng, ân sủng của nàng chỉ có hơn người chứ không kém.”
「Thái y đâu, thái y! Khám kỹ cho Hoàng hậu, sau này nếu có kẻ nào dám nghe lệnh người khác mà làm hỏng việc của Phượng Minh cung, g.i.ế.c không tha!」
Hắn kéo ta, để ta nằm xuống giường.
Cánh tay gầy guộc khiến hắn khựng lại.
Tay hắn đặt lên vai ta, giọng nghẹn ngào: “Nàng thật sự nhát gan như chuột, hận trẫm sao không mắng trẫm một trận cho hả giận? Sao không g.i.ế.c trẫm đi?”
Ta ngước nhìn hắn: “Bệ hạ, thiếp không thể quyết định vận mệnh của mình, thiếp không dám chống lại Hoàng quyền, bởi vì thiếp còn có gia tộc, nhưng thiếp thật sự không muốn sống nữa, không phải để trừng phạt ai, mà là thiếp thật sự không muốn sống nữa.”
Nghe vậy, hắn nổi trận lôi đình.
Các thái y sau khi bắt mạch cho ta, đều quỳ rạp xuống đất.
“Hoàng hậu nương nương những năm qua sống trong sợ hãi, tâm bệnh khó chữa, dẫn đến thân thể suy yếu từ sớm, lại thêm lúc sinh hạ Tiểu điện hạ khó sinh, ở cữ lại ưu tư quá độ, chúng thần thật sự bó tay.”
Lý Tuân Nghiệp gào lên: “Các ngươi ăn bổng lộc triều đình, từng kẻ đều là đồ vô dụng, tại sao không thể chữa khỏi! Tại sao!”
Tiểu thái giám bên cạnh hắn nhỏ giọng nói: “Nếu thái y không được, còn có y dược thế gia, còn có lang trung giang hồ, Bệ hạ phải bảo trọng long thể.”
Lý Tuân Nghiệp như người mất hồn, nước mắt chảy dài trên mặt.
Hắn không biết là đang an ủi ta, hay đang tự an ủi mình.
“Đúng đúng đúng, còn có những người này, còn có bọn họ.”
“Trẫm sẽ không để Hoàng hậu của trẫm xảy ra chuyện.”
22
Thẩm quý phi bị đày vào lãnh cung.
Còn Lý ma ma thì mãi mãi c.h.ế.t trong đêm mưa hôm đó.
Bà liều c.h.ế.t tìm đến Lý Tuân Nghiệp, khi đó trên người bà đã đầy những vết thương do cung nhân của Thẩm quý phi gây ra.
Thường ma ma, Lý ma ma, rồi cả Xuân nhi, những người bên cạnh ta, giờ chỉ còn lại mình Xuân nhi.
Họ đã làm rất nhiều cho ta, ta không muốn trước khi chết, vẫn còn để họ phải chịu khổ.
Tin ta bệnh nặng truyền về Vương gia.
Cha mẹ, cả tỷ tỷ đang an dưỡng ở hành cung Lang Gia, cùng với đệ đệ và Lâm Dao đều đến.
Lâm Dao đã mang thai, sắc mặt nàng hồng hào, đứng cạnh đệ đệ trông thật xứng đôi.
Mẹ ôm lấy ta: “Con gái của ta, Giác nhi của ta, sao lại ra nông nỗi này?”
Tỷ tỷ khóc lóc xin lỗi ta: “Giác nhi, là tỷ tỷ có lỗi với muội, nếu không phải tỷ tỷ và tiên đế tình đầu ý hợp, nếu không phải tỷ tỷ dùng thủ đoạn để gả cho Đại hoàng tử, muội đã không phải gả vào Lý gia, là tỷ tỷ có lỗi với muội.”
Ta lau nước mắt cho họ.
Ta đã không còn sức để nói nhiều nữa.
Comments for chapter "CHƯƠNG 14"
MANGA DISCUSSION
Top Truyện Hay Nhất
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0
Hệ thống trà xanh rất biết làm việc
Thể loại: Chữa Lành, Cổ Đại, Hài Hước, Hệ Thống, Ngôn tình, Ngọt, Vô Tri, Xuyên Sách0
TRỌNG SINH LÀM BẢO BỐI CỦA MẸ!
Thể loại: Chữa Lành, Gia Đình, Hài Hước, Hiện Đại, Trả Thù, Trọng Sinh, Vả Mặt0
Ngày Tháng Nhận Kẻ Thù Làm Mẹ Của Công Chúa
Thể loại: Cổ Đại, Cung Đấu, Đoản Văn, Hành Động, HE, Nữ Cường, Phương Đông, Tiểu Thuyết, Trả Thù, Vả Mặt5
Hình Dáng Của Tình Yêu
Thể loại: Chữa Lành, Hài Hước, HE, Hiện Đại, Ngôn tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường0