NUÔI CÔNG DÃ TRÀNG

Việc đầu tiên tôi làm sau khi quay về những năm 80, chính là bán em trai ruột của mình cho gã hàng xóm biến thái bên cạnh.

Kiếp trước, mẹ tôi – Lý Tú Trân– vì ngoại tình mà sinh ra một đứa con hoang.

Sau đó, bà ta vứt đứa trẻ lại cho tôi, rồi giả chết suốt hai mươi năm, còn tôi thì phải cực khổ nuôi nấng đứa bé ấy khôn lớn.

Ai ngờ hai mươi năm sau, đúng ngày đứa bé ấy thành đạt và kết hôn, mẹ tôi lại dắt theo gã nhân tình kia đột ngột xuất hiện.

Bà ta vừa lau nước mắt vừa nói: “Năm đó nếu không phải nó chê tôi già còn đẻ, cảm thấy mất mặt mà đuổi tôi đi, ép tôi giả chết, thì mẹ con tôi đâu có phải ly tán mấy chục năm trời như thế!”

Dù tôi ra sức giải thích, nhưng đứa bé do chính tay tôi nuôi lớn thành người lại chẳng hề nghe lời tôi.

Bình Luận

Để lại một bình luận

1 Comment