asdfasdf
Trong thân thể ta đã từng có một kẻ xuyên không, tự xưng là đến để chuộc tội thay ta.
Nàng ta thay ta trở nên hiền lành, khiêm nhường, hàn gắn tình thân, rồi còn gả ta đi nữa. Nhưng cuối cùng, kết cục của nàng ta là ch-ế-t không toàn thây.
Thế nhưng ta đã hồi sinh.
Và ta chẳng hề thiện lương chút nào.
—-
Nha đầu Liễu Diệp này càng ngày càng vô lễ, khi nói chuyện còn dám nhìn thẳng vào mặt ta, ngay cả hành lễ cũng chỉ làm cho có lệ.
Ta đặt cây trâm xuống, khẽ cong môi cười, nói: “Quỳ xuống.”
Ta đứng dậy, tát cho nó một cái: “Xem ra đã lâu không dạy dỗ các ngươi, nên ngươi tưởng rằng ta hiền lành dễ bắt nạt sao.”
—
“Đồ nghịch tặc! Bổn cung phái người đi gọi ngươi bao lâu rồi? Sao giờ mới tới? Có còn coi bổn cung ra gì nữa không?”
Hiền Phi vừa thấy ta lập tức ném ngay chén trà nóng hổi về phía ta, miệng thì mắng chửi om sòm.
…
“Nương nương có lẽ đã quên, bổn Công chúa chưa bao giờ coi nương nương ra gì cả.”
Chàng Thư Sinh Của Ta
Thế tử gia Bùi gia người đã đính hôn với ta, lại bỏ ta trong sào huyệt thổ phỉ, quay lưng đi cứu nha hoàn xinh đẹp đang khóc lóc thảm thiết của ta.
Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Thiếu Vũ vào lòng, dùng áo choàng che lại, những ngón tay thon dài giữ chặt một mảnh ngọc bội vỡ từ trên người nàng rơi xuống.
Thiếu Vũ rên khẽ một tiếng, thân hình mềm mại run rẩy dán sát vào người Bùi Cảnh.
Bùi Cảnh khóe môi khẽ nhếch, ôm lấy Thiếu Vũ, chỉ trong vài hơi thở đã biến mất trong màn đêm, không thèm liếc mắt nhìn ta thêm một lần.
Ta đẩy vai một thư sinh da trắng bên cạnh, người đang đứng xem náo nhiệt.
“Thấy không, vừa rồi đó. Thân pháp lợi hại chứ! Ha ha, mẹ kiếp, hắn là vị hôn phu của ta đấy!”
Ngôi Nhà Thứ Hai
Tết đến, tôi không về nhà mình mà đi thẳng đến nhà bác cả sát bên.
Tôi tặng quà cho từng người trong gia đình bác cả.
Tôi đưa chìa khóa xe cho bác cả, chỉ vào chiếc xe trước cửa nói: “Bác cả, đây là quà tặng bác.”
Em trai ruột nổi giận, mắng tôi bất hiếu.
Tôi nhún vai: “Không phải chính do họ nói sao? Sau này không trông cậy tôi nuôi dưỡng.”
Châm Ngôn Tử Thần
Gần đây xuất hiện một cuốn tiểu thuyết vô cùng kỳ quặc.
Mỗi ngày, vào lúc nửa đêm, nó sẽ được cập nhật. Mỗi lần cập nhật, sẽ có một người chết.
Cách thức chết của họ giống hệt với nội dung trong tiểu thuyết.
Và tôi, chính là người tiếp theo mà nó tiên đoán sẽ chết.